Tôi sinh ra và lớn lên tại TP.Hồ Chí Minh. Bố mẹ, các anh chị tôi đều có làn da bình thường, riêng da của tôi rất sáng, trắng trẻo, mịn màng. Tôi sống vui vẻ, lạc quan, yêu đời….và luôn hãnh diện vì có được một làn da đẹp hơn hẳn so với các bạn cùng lớp.
Sau đó, tôi có một gia đình hạnh phúc, một công việc ổn định, cuộc sống của tôi đang là màu hồng tươi đẹp…bạn bè tôi họ đều mong ước có được cuộc sống hạnh phúc giống như tôi.
Nhưng tôi không ngờ, căn bệnh quái ác đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi.
Năm tôi 32 tuổi, tôi bị 1 mụn nhỏ mọc trên đầu và từ từ đầu tôi có nhiều vảy trắng, sau đó lan xuống người, tay chân rất nhanh. Lúc đó tôi thật sự sợ hãi, tinh thần hoảng loạn và lo lắng, tôi bị rơi xuống vực thẳm tuyệt vọng và nhiều lần tôi đã mong được chết, trong 1 tháng trời đêm nào tôi cũng khóc, cả ngày không ăn uống đến nỗi tôi bị ngất…. cả gia đình tôi mọi người rất buồn và lo lắng, hỏi thăm ở đâu có Bác Sĩ hoặc Lương Y giỏi để đưa tôi đến chữa, tất cả Bác Sĩ, Lương Y đều nói tôi bị nóng gan và cho tôi thuốc uống, chích, bôi, gội đầu….nói chung là có bệnh vái tứ phương. Nhưng tất cả tiền mất tật mang, cuối cùng trong 1 năm trời, càng chữa thì bệnh của tôi ngày càng nặng, tôi bị đỏ da toàn thân, mặt bị sưng và thâm tím, tôi phải đi cấp cứu tại bệnh viện Da Liễu TP.Hồ Chí Minh, tôi nằm trong phòng cấp cứu 4 tháng, thời gian đó đối với tôi thật là khủng khiếp mà có lẽ suốt cả cuộc đời này tôi không bao giờ quên được, đau đớn, mặc cảm, sợ hãi, buồn phiền….lúc đó tôi mới biết mình bị bệnh vảy nến.
Sau lần nằm viện đó, mỗi ngày tôi thường xuyên uống, bôi thuốc và tái khám theo lịch hẹn của Bác sĩ Bệnh viện Da Liễu thì bệnh tương đối ổn định, nhưng khoảng 1 hoặc 2 năm bệnh lại tái phát nhưng nhẹ hơn, tôi lại phải vào nằm bệnh viện mỗi lần khoảng 2 tháng. Tính đến nay tôi đã bị bệnh vảy nến 21 năm và nằm bệnh viện 6 lần.
Cách nay 5 tháng có người quen chỉ tôi chữa thuốc Đông y sẽ khỏi hẳn bệnh, mới nghe tôi cũng không tin lắm nhưng tôi nghĩ hay là mình thử đi chữa may ra gặp thày gặp thuốc và hy vọng sẽ không phải “Sống chung với lũ” nữa
Khi chữa thuốc Đông y, lúc đầu gần như bệnh khỏi hoàn toàn, tôi rất vui mừng và hy vọng, nhưng chữa đến tháng thứ 4 tôi bị phát lại và bôi thuốc không có tác dụng nữa.
Tôi đang hoang mang lo lắng thì tôi gặp Hội vảy nến Việt Nam và được anh Trường và mọi người tư vấn, tôi đã làm đúng theo chỉ dẫn và đến hôm nay bệnh tôi đã ổn định. Hiện nay tôi rất vui, tôi không còn mặc cảm vì bệnh nữa và đã tự tin trong giao tiếp với mọi người.
(Chúng tôi nói về chúng tôi, 10/2021)
Thẻ bài viết: benhvaynen , psorviet , vaynen , wpd21